"Chào cả nhà, tôi đã trở về rồi đây!"

June 16, 2017

Xin chào, tôi là Shohei Komine - chàng trai thích phiêu lưu và khám phá những điều mới lạ. Lần đầu đặt chân đến Việt Nam, tôi mang trong mình trái tim sẵn sàng nhận thử thách và luôn mở lòng chào đón những người bạn mới nơi đây. Tôi còn nhớ, đó là một ngày gần cuối năm, 17/12/2016.

Khi đến một vùng trời mới, tôi không đặt cho mình giới hạn nào cả, cũng không thấy sợ hãi. Nhưng có lần nọ, tôi đang đi bộ trên vỉa hè, thì đột nhiên mấy chiếc xe máy phóng lên nơi tôi đang đi, và bấm còi inh ỏi. Tôi giật mình nghĩ: “Ủa, đây là đường cho người đi bộ mà? Mắc gì bấm còi dữ vậy?”, và tự an ủi rằng đây là một trong những sự khác biệt văn hóa mà tôi cần hiểu và trải nghiệm. Nói thì nói vậy thôi, chứ nhìn chung mọi người ở đây cũng tốt bụng, nơi nào cũng có người tốt kẻ xấu, Nhật cũng vậy đấy thôi. Với tôi, thì Việt Nam thật tuyệt vời.

Tâm sự vậy đủ rồi, mình vào vấn đề "thời sự" nhé. Ở Techbase Việt Nam (TBV), tôi phụ trách việc nâng cao chất lượng của nhóm Shopping, từ đó cải thiện chất lượng cho toàn bộ TBV. Tôi mang trong mình sứ mệnh ấy từ Nhật Bản xa xôi đến đây, với mong muốn TBV phát triển vượt bậc và tốt hơn nữa.

Tôi thấy từ khi mình đến, TBV cũng cùng lúc có nhiều thay đổi đáng kể về mặt cơ cấu tổ chức nhằm nâng cao hơn chất lượng sản phẩm đầu ra. Bản thân tôi khi join (tham gia) vào nhóm Shopping cũng đã phổ biến thuật ngữ chuyên dùng ở Nhật có tên là “Horenso”. Nắm bắt được cách làm này, tinh thần nhóm sẽ trở nên vững chắc hơn, và tôi cũng rất có lòng tin vào các bạn.

Bạn hỏi tôi cảm nhận về TBV ư? Một tính từ thôi: “Tươi sáng”! Bất kỳ nơi đâu gặp các bạn, lúc đi ngang qua nhau ở hành lang, lúc đi nhậu, thậm chí lúc làm việc trong công ty, lúc nào tôi cũng thấy nụ cười không bao giờ tắt trên gương mặt các bạn. Nụ cười thật diệu kỳ!! Thật đáng tiếc, người Nhật chúng tôi lúc nào cũng nghiêm nghị với khuôn mặt lạnh lùng.

Một ấn tượng nữa là, không gian công ty luôn được trang hoàng lộng lẫy mỗi khi có sự kiện. Gần đây nhất là ngày hội gia đình (Family Day), tôi lại được thấy thêm một khía cạnh khác của các thành viên TBV – với vai trò là những ông bố, bà mẹ, chứ không phải là lập trình viên như mọi ngày. Tôi sẽ nhớ lắm nụ cười hạnh phúc của các bạn.

"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn."
("Tiếng hát con tàu" - Chế Lan Viên)

Chớp mắt một cái, ấy vậy mà đã nửa năm trôi qua. Tôi vốn chỉ là kẻ lữ hành đơn độc, tính tình nghiêm khắc và đôi khi hơi khó chịu, vậy mà trên chiến thuyền độc mộc chỉ mình ta với với ta ấy, tôi cập bến và gặp được các bạn. Những người bạn đã cùng chung sống với kẻ trái tính trái nết như tôi, dang rộng vòng tay chào đón và cho tôi cảm giác như gia đình. Đến nỗi tôi như thấy nơi đây không còn đơn thuần là vùng đất bình thường, mà nó đã lưu giữ của tôi những tháng ngày tuổi trẻ, đã trở thành tâm hồn tôi tự lúc nào…Cảm ơn đại gia đình TBV rất nhiều!!

Sau này khi về Nhật rồi, mỗi khi nhớ đến Việt Nam, tôi sẽ nhớ mình đã từng yêu Sài Gòn nhộn nhịp, những tà áo dài xinh xắn, và làm sao quên được TBV mà mình yêu thương nhất. Nhất định, tôi sẽ trở lại TBV, để nói: "Xin chào cả nhà, tôi trở về rồi đây!"